Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Chào mừng các bạn đến với diễn đàn*** https://dlthanh.forumvi.com *** Hy vọng rằng diễn đàn sẽ mang lại những giây phút vui vẻ và bổ ích cho các bạn ***Regards***
Hi 5 . . .

Share|
[ Tiêu đề ]

Thơ Xuân Diệu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giảThông điệp

donka
donka

//dondonitt

Tổng số bài gửi : 143
Points : 425
Reputation : 25
Join date : 06/06/2011

Bài gửiTiêu đề: Thơ Xuân Diệu Thơ Xuân Diệu Icon_minitimeWed Jun 15, 2011 9:46 am


Yêu

- Xuân Diệu


Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu.
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu;
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết...


Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt.
Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu !
-- Yêu, là chết ở trong lòng một ít.


Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt,
Những người ai theo dõi dấu chân yêu;
Và cảnh đời là sa mạc cô liêu.
Và tình ái là sợi dây vấn vít.
Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

Tương Tư, Chiều...

- Xuân Diệu


Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm,
Anh nhớ em, em hỡi ! Anh nhớ em.
Không gì buồn bằng những buổi chiều êm
Mà ánh sáng mờ dần cùng bóng tối.
Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;
Đêm bâng khuâng đôi miếng lẩn trong cành;
Mây theo chim về dãy núi xa xanh
Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ,
Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.


Thôi hết rồi ! Còn chi nữa đâu em !
Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm,
Với sương lá rụng trên đầu gần gũi,
Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi,
( Được giận hờn nhau ! Sung sướng bao nhiêu ! )
Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều
Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.


Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình.
Anh nhớ ảnh,
Anh nhớ em, anh nhớ lắm, em ơi !
Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi,
Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời,
Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đắm đắm.
Gió bao lần, từng trận nhớ thương đi,
Mà kỷ niệm ôi, còn gọi ta chi.


Nguyệt Cầm

- Xuân Diệu


Trăng nhập vào dây cung nguyệt lạnh
Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần
Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm
Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân.

Mây vắng trời trong đêm thủy tinh
Lung linh bóng sáng bỗng run mình
Vì nghe nương tử trong câu hát
Đã chết đêm rằm theo nước xanh.

Thu lạnh càng thêm nguyệt tỏ ngời,
Đàn ghê như nước, lạnh trời ơi ...
Long lanh tiếng sỏi vang vang hận
Trăng nhớ Tầm Dương, nhạc nhớ người ...
Bốn bề ánh nhạc: biển pha lê
Chiếc đảo hồn tôi rộn bốn bề...
Sương bạc làm thinh, khuya nín thở
Nghe sầu âm nhạc đến sao Khuê.


Phải Nói

- Xuân Diệu


Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ ?
"Anh tham lam, anh đòi hỏi quá nhiều.
"Anh biết rồi, em đã nói em yêu;
"Sao vẫn muốn nhắc một lời đã cũ ?"

Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ,
Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng
Không tỏ bày , yêu mến cũng là không.
Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch.


Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích,
Em biết không ? Anh tìm kiếm em hoài.
Sự thật ngày nay không thật đến ngày mai...
Thì ân ái có bao giờ lại cũ ?


Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ,
Phải nói yêu, trăm bận đến nghìn lần;
Phải mặn nồng cho mãi mãi đêm xuân,
Đem chim bướm thả trong vườn tình ái.


Em phải nói, phải nói, và phải nói
Bằng lời riêng nơi cuối mắt, đầu mày,
Bằng nét vui, bằng vẻ thẹn, chiều say,
Bằng đầu ngả, bằng miệng cười, tay riết


Bằng im lặng, bằng chi anh có biết !
Cốt nhất là em chớ lạnh như đông,
Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng,
Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ.

Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ.

Nguyên Đán

- Xuân Diệu-

Xuân của đất trời nay mới đến;
Trong tôi, xuân đến đã lâu rồi;
Từ lúc yêu nhau, hoa nở mãi
Trong vườn thơm ngát của hồn tôi


Tứ Tuyệt Tương Tư


- Xuân Diệu
-
Lâu lắm em ơi, tháng rưỡi rồi
Sao nhiều xa cách thế, em ơi!
Sớm trông mặt đất thương xanh núi;
Chiều vọng chân mây nhớ tím trời

II
Bỗng nhiên trời đất nhớ người yêu
Cây vắng: chim bay, nắng vắng chiều
Nước cũng lơ thơ, bờ líu ríu
Mây chừng ấy đó, gió bao nhiêu...

III
Hoa tím tương tư đã nở đầy
Mời em dạo bước tới vườn đây
Em xem: yêu mến em gieo hạt
Hoa tím tương tư đã nở đầy...


Nụ Cười Xuân
- Xuân Diệu-


Giữa vườn ánh ỏi tiếng chim vui
Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời.
Sao buổi đầu xuân êm ái thế !
Cánh hồng kết những nụ cười tươi.


ánh sáng ôm trùm những ngọn cao
Cây vàng rung nắng , lá xôn xao;
Gió thơm phơ phất bay vô ý
Đem đụng cành mai sát nhánh đào.


Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều
Bên màu hoa mới thắm như kêu;
Nỗi gì âu yếm qua không khí,
Như thoảng đưa mùi hương mến yêu.


Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe
Nhạc thầm lên tiếng hát say mê;
Mùa xuân chín ửng trên đôi má
Xui khiến lòng ai thấy nặng nề...
Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người
Chưa từng hẹn đến, - giữa xuân tươi
Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy
Thiếu nữ làm duyên đứng mỉm cười.


Ta Muốn Ôm

- Xuân Diệu-


Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
-- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!


Dại Khờ

- Xuân Diệu
-


Người ta khổ vì thương không phải cách,
Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người.
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tùy nơi,
Người ta khổ vì xin không phải chỗ.


Đường êm quá ai đi mà nhớ ngó,
Đến khi hay gai nhọn đã vào xương.
Vì thả lòng không kềm chế dây cương,
Người ta khổ vì lui không được nữa.

Tình Thứ Nhất

- Xuân Diệu
-


Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Anh cho em , kèm với một lá thư.
Em không lấy , và tình anh đã mất.
Tình đã cho không lấy lại bao giờ.


Thư thì mỏng như suốt đời mộng ảo.
Tình thì buồn như tất cả chia ly.
Giấy phong kỹ mang thầm trong túi áo.
Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi.


Lòng e thẹn cũng theo tờ vụng dại
Tới bên em , chờ đợi mãi không về.
Em đã xé lòng non cùng giấy mới ,
-- Mây đầy trời hôm ấy phủ sơn khê.


Cũng may mắn , lòng anh còn trẻ quá ,
Máu mùa xuân chưa nở hết bông hoa ;
Vườn mưa gió còn nghe chim rộn rã.
Ai lại còn yêu , bông lựu , bông trà.


Nhưng giây phút dầu say hoa bướm thắm.
Đã nghìn lần anh bắt được anh mơ
Đôi mắt sợ chẳng bao giờ dám ngắm.
Đôi tay yêu không được nắm bao giờ.


Anh vẫn tưởng chuyện đùa khi tuổi nhỏ.
Có ai ngỡ lòng vỡ đã từ bao !
Mắt không ướt , nhưng bao hàng lệ rỏ.
Len tỉ tê thầm trộm chảy quay vào.


Hoa thứ nhất có một mùi trinh bạch ,
Xuân đầu mùa trong sạch vẻ đơn sơ.
Hương mới thấm bền ghi như thiết thạch ;
Sương nguyên tiêu , trời đất cũng chung mờ.


Tờ lá thắm đã lạc dòng u uất ,
Ánh mai soi cũng pha nhạt màu ôi.
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Anh cho em , nên anh đã mất rồi.


Xa Cách

- Xuân Diệu-

Tặng Đỗ Đức Thu

Có một bận, em ngồi xa anh quá,
Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn.
Em xích gần thêm một chút: anh hờn.
Em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa .
Anh sắp giận, em mỉm cười, vội vã
Đến kề anh, và mơn trớn: "Em đây !"
Anh vui liền; nhưng bỗng lại buồn ngay .
Vì anh nghĩ: thế vẫn còn xa lắm.

Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm !
Ôi trời xa, vừng trán của của người yêu !
Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều
Mà ta riết giữa đôi tay thất vọng.
Dầu tin tưởng: chung một đời, một mộng,
Em là em; anh vẫn cứ là anh.
Có thể nào qua Vạn lý trường thành
Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật.
Thương nhớcứ trôi theo ngày tháng mất,
Quá khứ anh; anh không nhắc cùng em.
-- Linh hồn ta còn u ẩn hơn đêm,
Ta chưa thấu, nữa là ai thấu rõ.
Kiếm mãi, nghi hoài, hay ghen bóng gió,
Anh muốn vào dò xét giấc em mơ .
Nhưng anh giấu em những mộng không ngờ,
Cũng như em giấu những điều quá thực...

Hãy sát đôi đầu ! Hãy kề đôi ngực !
Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài !
Những cánh tay ! Hãy quấn riết đôi vai !
Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt !
Hãy khăng khít những cặp môi gắn chặt
Cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng;
Trong say sưa, anh sẽ bảo em rằng:
"Gần thêm nữa ! Thế vẫn còn xa lắm !"


Đơn Sơ

- Xuân Diệu-


Em nói trong thư: "Mấy bữa rày,
"Sao mà bươm bướm cứ đua bay;
"Em buồn em nhớ, chao ! em nhớ !
"Em gọi thầm anh suốt cả ngày.


"Ngoài ấy vui không, anh của em ?
"Trong này đã có nắng vàng êm;
"Mỗi lần nắng rọi, em ra cửa,
"Em nghĩ gì đâu, đứng lặng im.


"Mùa xuân khó chịu quá đi thôi!
"Cảnh đẹp làm em thấy lẻ loi,
"Chim hót xui em nghe quạnh quẽ:
"-- Hay là anh đã bỏ em rồi?


"Ồ ! mới nghiêng mình xem nước trong,
"Vui mừng em thấy má em hồng... "
Em tôi ăn nói vô duyên quá !
Em đốt lòng anh, em biết không?


Giục Giã

- Xuân Diệu-


Mau với chứ, vội vàng lên với chứ !
Em, em ơi, tình non đã già rồi,
Con chim hồng, trái tim nhỏ của tôi,
Mau với chứ ! thời gian không đứng đợi.


Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới,
Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa.
Nặng mọc chưa tin, hoa rụng không ngờ,
Tình yêu đến, tình yêu đi, ai biết.


Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt,
Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài.
Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai,
Đời trôi chảy lòng ta không vĩnh viễn.


Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến,
Dung nhan xô động, sắc đẹp tan tành
Vàng son đang lộng lẫy buổi chiều xanh,
Quay mặt lại : cả lầu chiều đã vỡ.


Vì chút mây đi, theo làn vút gió,
Biết thế nào mà chậm rãi, em ơi !
Sớm nay, sương xê xích cả chân trời,
Giục hồng nhạn thiên di về cõi Bắc.


Ai nói trước lòng em không phản trắc,
Mà lòng em sao lại chắc trơ trơ ?
Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ,
Đốt muôn nến sánh mặt trời chói lọi.


Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối,
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm,
Anh hút nhụy của mỗi giờ tình tự.


Mau với chứ, vội vàng lên với chứ !
Em, em ơi ! tình non sắp già rồi...


Áo Em

- Xuân Diệu-

Áo em để lại dáng hình
Treo trên mắc áo cho mình thấy thương
Đôi vai nho nhỏ bình thường
Khuỷ tay áo gợi hình xương tay gầy


Sờn sờn đôi chỗ đâu đây
Áo em nhuộm chắc, xanh tày biển xa,
Mấy khuy cúc áo thật thà
Ngắn rồi - em để về nhà mặc thêm.


Áo nhìn anh thật thương em
Hiểu còn gian khổ cho nên tay gầy
Áo em gần với anh thay!
Những khi khoai sắn là ngày cùng nhau.


Áo em thoang thoảng hoa cau
Áo em say đắm một màu trầm hương
Áo em ngày nhớ đêm thương
Áo em chín nắng mười sương anh chờ.


Cảm Xúc


- Xuân Diệu

Là thi sĩ, nghĩa là ru với gió
Mơ theo trăng, và vơ vẩn cùng mây,
Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây,
Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến.


Đây là quán tha hồ muôn khách đến;
Đây là bình thu hợp trí muôn hương;
Đây là vườn chim nhả hạt mười phương,
Hoa mật ngọt chen giao cùng trái độc...
Đôi giếng mắt đã chứa trời vạn hộc;
Đôi bờ tai nào ngăn cản thanh âm:
Của vu vơ nghe mãi tiếng kêu thầm...
Của xanh thắm thấy luôn màu nói sẽ...

Tay ấp ngực dò xem triền máu lệ,
Nghìn trái tim mang trong một trái tim
Để hiểu vào giọng suối với lời chim,
Tiếng mưa khóc, lời reo tia nắng động.

Không có cánh nhưng vẫn thèm bay bổng;
Đi trong sân mà nhớ chuyện trên trời:
Trút ngàn năm trong một phút chơi vơi;
Ngắm phong cảnh giữa hai bề lá cỏ...

o0o
-- Tôi chỉ là một cây kim bé nhỏ,
Mà vạn vật là muôn đá nam châm;
Nếu hương đêm say dậy với trăng rằm,
Sao lại trách người thơ tình lơi lả.

Anh Đã Giết Em

- Xuân Diệu-

Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh
Từ đây anh không được yêu em ở trong sự thật

Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất
Ta nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao ?

Ôi! Em mến yêu! Em vẫn là người anh yêu mến nhất.

Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắt
Tim anh vẫn đập như vấp thời gian,

Nhớ bao nhiêu yêu mến nồng nàn,
Nhớ đoạn đời hai ta rạng rỡ

Nhớ trời đất em cho anh mở
Nhớ
Muôn thưở thần tiên
Ôi! Xa em, anh rơi vào vực không cùng
Đời anh không em, lạnh lùng tê buốt
Nhưng còn anh, còn em, mà đôi ta đã khác

Ta: hai người xa lạ - phải đâu ta !
Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh
Anh vẫn ước được em tha thứ
Anh vẫn yêu em như thưở ban đầu
Thê" mà tại sao ta vẫn xa nhau ?
Tại em cố chấp
Tại anh đã mất
Con đường đi tới trái tim em
Anh đã giết em rồi, anh vần ngày đêm yêu mến
Em đã giết anh rồi, em vứt xác anh đâu ?


Thơ Duyên

- Xuân Diệu-
Chiều mộng hòa thơ trên nhánh duyên,

Cây me ríu rít cặp chim chuyền.

Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá,
Thu đến - nơi nơi động tiếng huyền.
Con đường nhỏ nhỏ gió xiêu xiêu,
Lả lả cành hoang nắng trở chiều.
Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn
Lần đầu rung động nỗi thương yêu.
Em bước điềm nhiên không vướng chân,
Anh đi lững đững chẳng theo gần,
Vô tâm - nhưng giữa bài thơ dịu,
Anh với em như một cặp vần.
Mây biếc về đâu bay gấp gấp,
Con cò trên ruộng cánh phân vân.
Chim nghe trời rộng giang thêm cánh,
Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần.
Ai hay tuy lặng bước thu êm,
Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm,
Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy,
Lòng anh thôi đã cưới lòng em.

Đây Mùa Thu Tới

- Xuân Diệu
-

Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng:
Đây mùa thu tới - mùa thu tới,
Với áo mơ phai dệt lá vàng.

Hơn một loài hoa đã rụng cành,
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;
Những luồng run rẩy rung rinh lá...
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.
Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ...
Non xa khởi sự nhạt sương mờ...
Đã nghe rét mướt luồng trong gió...
Đã vắng người sang những chuyến đò...
Mây vẩn từng không, chim bay đi,
Khí trời u uất hận chia ly,
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói,
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.


" Vì Sao "

- Xuân Diệu-

Tặng Đoàn Phú Tứ

Bữa trước , riêng hai dưới nắng đào,
Nhìn tôi cô muốn hỏi " vì sao? "

Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp
Một thoáng cười yêu đến khát khao.
_ Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên
Tôi đã đày thân giữa xứ phiền,
Không thể vô tình qua trước cửa,
Biết rằng gặp gỡ đã vô duyên?
Ai đem phân chất một mùi hương,
Hay bản cầm ca ! Tôi chỉ thương,
Chỉ lặng chuồi theo dòng cảm xúc,
Như thuyền ngư phủ lạc trong sương.
Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt,
Bằng mây nhẹ nhẹ , gió hiu hiu...
Cô hãy là nơi mấy khóm dừa
Dầm chân trong nước, đứng say sưa;
Để tôi là kẻ qua sa mạc
Tạm lánh hè gay, thế cũng vừa.
Rồi một ngày mai tôi sẽ đi,
Vì sao , ai nỡ hỏi làm chi!
Tôi khờ khạo lắm , ngu ngơ quá,
Chỉ biết yêu thôi , chẳng hiểu gì.


Gởi Hương Cho Gió

- Xuân Diệu-


Biết bao hoa đẹp trong rừng thẳm
Đem gửi hương cho gió phủ phàng!
Mất một đời thơm trong kẻ núi,
Không người du tử đến nhằm hang!
Hoa ngỡ đem hương gửi gió kiều
Là truyền tin thắm gọi tình yêu.
Song le hoa đợi càng thêm tủi,
Gió mặc hồn hương nhạt với chiều.
Tản mác phương ngàn lạc gió câm.
Dưới rừng hương đẹp chẳng tri âm ;
Trên rừng hoa đẹp rơi trên đá ,
Lặng lẽ hoàng hôn phủ bước thầm.
Tình yêu muôn thuở vẫn là hương,
Biết mấy lòng thơm mở giữa đường
Đã mất tình yêu trong gió rủi,
Không người thấu rõ đến nguồn thương!
Thiên hạ vô tình nhận ước mơ,
Nhận rồi không hiểu mộng và thơ...
Người si muôn kiếp là hoa núi ,
Uống nhụy lòng tươi tặng khách hờ.


Thân Em

- Xuân Diệu-


Đôi tay anh khẽ ôm mình
Lòng anh toa? ấp thân hình sáng trong;
Tay em ôm ấp bên lòng
Thân em, nghìn tía muôn hồng cũng thua
Không nền, sao dựng lầu thơ?
Không thân thể, chỉ bâng quơ cái hồn.

Nhưng thân mới chỉ là nguồn
Đục trong, dòng nước hãy còn tùy sau.
Thân em, anh quí như châu
Hình em anh có dám đâu soi thường;

Trong thân, anh đã thấy hồn
Tinh hoa ánh mắt, xinh giòn cánh tay
Anh ôm khe khẽ mình đây
Ôi thân yêu quí, chứa say tâm tình!


Ngẩn Ngơ

- Xuân Diệu
-

Ta tiếc theo sau những đóa hồng,
Những nàng con gái sớm phai bông;
Những cô hây hẩy còn đôi tám ,
Xô đẩy tình yêu vội lấy chồng.
Ta đã tìm thăm những nấm mồ
Vô tình chôn giữa trái tim thơ,
Vô tình ôm ấp bao di tích
Của những tình thương bị hững hờ.
Giở lạnh rồi đây! Sắp nhớ nhung!
Sương nghe lảng đảng bạc cây tùng.
Từng nhà mở cửa tương tư nắng ,
Sắp sửa lòng ta để lạnh lùng !
Mùa cúc năm nay sắc đã già
Chim hằng , chim phượng với chim nga
Dõi cùng chim thúy đi đâu mất ?
_ Ôi ! Phượng bao giờ mới nở hoa !


Nằm Đêm Anh Cứ Thương Em
- Xuân Diệu-

Nằm đêm anh cứ thương em
Rơi nghiêng nước mắt một bên gối nằm.
Thế này cho hết trăm năm
Đến muốn năm vẫn âm thầm thương em.

Nguyện
- Xuân Diệu-

Nguyện miếng ngon đừng vắng bóng em
Nguyện cảnh đẹp có em bên cạnh
Nguyện tâm hồn như chim chắp cánh
Nguyện xương thịt như cây liền cành.

Tiếc lúc trăng vàng soi bóng chiếc
Khổ thì hoa nở một mình anh
Nguyện xin trời đất làm hai bản
Những lúc xa nhau vẫn vẹn hình.

Nguyện anh là nôi của trời xanh
Nguyện ru em mây lành vạn đóa
Nguyện em như đèn soi tỏ dạ
Nguyện anh là tất cả năm canh ....

Buồn Trăng
- Xuân Diệu
-

Gió sáng bay về, thi sĩ nhớ;
Thương ai không biết, đứng buồn trăng.
Huy hoàng trăng rộng, nguy nga gió,
Xanh biếc trời cao, bạc đất bằng.

Mây trắng ngang hàng tự thuở xưa,
Bao giờ viễn vọng đến bây giờ.
Sao vàng lẻ một, trăng riêng chiếc;
Đêm ngọc tê ngời men với tợ..

Khắp biển trời xanh, chẳng bến trời,
Mắt tìm thêm rợn ánh khơi vơi,
Trăng ngà lặng lẽ như buông tuyết.
Trong suốt không gian, tịch mịch đờị

Gió nọ mà baylên lên nguyệt kia,
Thêm đêm sương lạnh xuống đầm đìạ
Ngẩng đầu ngắm mãi chưa xong nhớ,
Hoa bưởi thơm rồi : đêm đã khuya.


Chỉ Ở Lòng Ta


- Xuân Diệu-

Chỉ là gió, nhưng lòng tôi thả bướm
Thêm phất phơ cho hơi thở vừa hiền
Chỉ là trăng, nhưng tôi thấy thần tiên
Như tuyệt diệu: bởi hồn tôi xanh quá

Và người ấy vẫn như bao kẻ lạ
Cũng sắc hương, là lụa, cũng dung nhan
Chỉ là tình; nhưng tôi rất mê man
Gồm vũ trụ gửi nơi hình cẩm thạch

Cuộc đời cũng đìu hiu như dặm khách
Mà tình yêu như quán trọ bên đường
Mái tranh tàng đỡ rét một đêm sương
Vò nước lã mát xoàng đôi buổi nắng

Nhà quê kiểng có đâu cơm gạo trắng
Thân lữ cô, đừng giận quán tranh nghèo
Ta chỉ giàu những của sẵn mang theo
Giữa hiu quạnh, được nghỉ nhờ đã quý

Thiên đường cũng ở trong rương hành lý
Muốn say sưa, phải đem sẵn rượu nồng
Muốn êm đềm, phải có sẵn gối bông
Muốn mơ mộng, phải sẵn trầm, sẵn nhạc

Tôi vốn biết cuộc đời thường đạm bạc
Nên mang theo từng suối rượu, nguồn tình
Đem mến yêu làm cho cảnh thêm xinh
Cứ phong nhã để cho người bớt tục


Để lây lửa chuyển những lòng giá đúc
Phải ấm lên vì bắt chước tôi nồng
Để bừng tia trong những mắt tê đông
Và gợi nhịp khiến hồn lười phải thức

Để giục tiếng chim của niềm rạo rực
Đểthay cánh rụng của nỗi phai tàn
Để tươi cười mà âu yếm nhân gian
Tôi có sẵn một mặt trời giữa ngực....


Anh Đợi Em Về Ăn Cơm
- Xuân Diệu

Anh đợi em về ăn cơm
Trăng đã lên rồi, trăng sáng
Mảnh ngọc trên cây hoàng lan
Chắc thấy em trên đường vắng

Hẳn em đang còn đạp xe
Ba bề bốn phía em nghe
Hoàng hôn lan trên đồng rộng
Mà em đạp gấp chưa về

Hẳn em nghĩ đến ở nhà
Bếp chín cơm rồi đang đợi
Em nghe ấm ngọn đèn ta
Thấy đèn một chấm từ xa

Anh đứng dưới cây hoàng lan
Hoàng hôn như chiếc áo quàng
Bỗng mảnh trăng thu sáng quắc
Anh đợi em về ăn cơm....

Nói Tào Lao

- Xuân Diệu
-


Nếu anh chết thử vài năm.
Để xem em đứt ruột tằm ra sao?
Để xem nỗi qúy niềm yêu
Một lần cuối rốt bao nhiêu mặn nồng?
Sống cho tốt đẹp với lòng,
Chết thôi nước mắt ròng ròng làm chi!
Anh buồn anh bỏ anh đi,
Em còn sống đó vui chi một mình!
Muôn năm ước hẹn nghĩa tình,
Một giờ sao bỗng lạ mình lạ ta!
Sống mà cách biệt, chia xa.
Thôi anh chết thử xem ra thế nào?
Tiếc em, anh nói tào lao
Em ơi, chớ thấy máu đào ở trong!


Anh Là Người Bạc Bẽo
- Xuân Diệu
-

Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo,
Em yêu rồi, anh đã vội quên ngay
Mới hôm kia tình tự đến mê say
Sang bữa nay anh làm như mất hết
Anh đòi mãi như một kẻ keo kiệt,
Trong hồn anh tình ái chẳng lâu sao?
Anh không chắt chiu dành dụm tí nào,
Là đất xấu hạt gieo không nảy nở
Nên anh mới luôn luôn nghèo khổ
Giận hờn như anh chẳng được em yêu
Mà thật ra em yêu dấu rất nhiều
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo...


Anh Thương Em Khi Ngủ
- Xuân Diệu-

Anh thương em khi ngủ
Phong thái rất hồn nhiên.
Em ngủ như trẻ nhỏ
Ngon say một giấc liền.

Tay em thả xuôi xuôi
Như bơi vào cõi mộng
Mắt em khép dài dài
Dưới trán em lồng lộng.

Em nằm in trẻ nhỏ
Trong chiếc võng yêu thương
Anh dệt giăng khắp chỗ
Trong phòng, quanh quất giường.

Anh thức nhìn em ngủ,
Anh canh giấc cho em;
Anh lắng nghe nhịp thở
Ngực em điều xuống lên.

Trở mình, tay ấp má
Anh thương em dáng người
Tin cậy vào cuộc sống,
Tin ở anh trong đờị

Sau một ngày đầy việc
Chúc em tôi giấc lành!
Anh vô cùng sung sướng
Nếu em mơ thấy anh.


Anh Về Ấm Thượng
- Xuân Diệu
-
Anh về Ấm Thượng tìm em,
Nhà tranh một túp, hương đêm một vùng;
Bóng xanh vườn nhãn um tùm,
Khói ngưng mặt nước, sương trùm đầu non.

Anh về Ấm Thượng thăm em,
Gọi tên yêu, khẽ gõ rèm cọ khô.
Em đang thức ngủ mơ hồ,
Tưởng rằng anh ở trong mơ gọi thầm .

Thấy tay em xiết nỗi mừng;
Nhìn em : gương mặt sáng bừng đêm khuya .
Làng không một tiếng chân đi;
Trái tim ta chuyện thầm thì cùng nhau .

Đêm về Ấm Thượng chưa lâu,
Núi sông cây cỏ nhuộm màu thần tiên .
Chỉ cần một ánh nhen lên,
Một lời ý hiệp - nên thiên sử tình.

(theo chanphuocliem.com)

Hãy cảm ơn bài viết của donka bằng cách bấm vào "" ở bên dưới nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

https://dlthanh.forumvi.com

[Tiêu đề]

Thơ Xuân Diệu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: GIẢI TRÍ :: Đọc Truyện :: Vườn Thơ-

Diễn Đàn Group Share Công Nghệ Thông Tin - dlthanh.forumvi.com
Copyright © 2011 DLTHANH, Inc. All rights reserved

Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất